₫soi lô đề
soi lô đề-Đêm. Bốn đứa nằm chèo queo bốn góc phòng. Bốn cánh tay gác lên trán. Bốn đôi mắt nhìn mông lung, vô định. Đứa nào cũng trăn trở, suy tư. Tui buột miệng hỏi: "Rồi giờ thất nghiệp cả, tụi mình không thể đi nung đất với chẻ đá nữa, tính sao đây bây? Tiền nhà được miễn. Nhưng tiền ăn. Chẳng lẽ mua chịu hoài đâu có được. Biết dịch kéo dài tới bao giờ?". Bỗng nhiên ngoài cửa, giọng quen thuộc của dì ba lại vồn vã: "Dịch đang căng thế, mấy cưng không ở lại đây chứ đi đâu? Còn dịch thì dì ba còn miễn tiền nhà trọ chứ lo cái gì? Mấy cưng cứ ra tiệm tạp hóa, dì ba bán chịu, hông có gì phải ngại, nghe hông?". Bốn đứa chưa kịp định thần, dì ba đưa bịch đồ rồi dặn: "Nãy dì ba nghĩ nghĩ, có mấy gói mì thì mấy cưng ăn sao đủ. Nên có lọn cải xanh với ít gạo và cá khô, dì ba cho thêm nè. Mà cá khô ngon bá cháy bù chét đó nghen. Ăn vô cho có sức. Chứ thanh niên trai tráng cái chi mà ốm trơ xương như cò hương".
soi lô đề-Đêm. Bốn đứa nằm chèo queo bốn góc phòng. Bốn cánh tay gác lên trán. Bốn đôi mắt nhìn mông lung, vô định. Đứa nào cũng trăn trở, suy tư. Tui buột miệng hỏi: "Rồi giờ thất nghiệp cả, tụi mình không thể đi nung đất với chẻ đá nữa, tính sao đây bây? Tiền nhà được miễn. Nhưng tiền ăn. Chẳng lẽ mua chịu hoài đâu có được. Biết dịch kéo dài tới bao giờ?". Bỗng nhiên ngoài cửa, giọng quen thuộc của dì ba lại vồn vã: "Dịch đang căng thế, mấy cưng không ở lại đây chứ đi đâu? Còn dịch thì dì ba còn miễn tiền nhà trọ chứ lo cái gì? Mấy cưng cứ ra tiệm tạp hóa, dì ba bán chịu, hông có gì phải ngại, nghe hông?". Bốn đứa chưa kịp định thần, dì ba đưa bịch đồ rồi dặn: "Nãy dì ba nghĩ nghĩ, có mấy gói mì thì mấy cưng ăn sao đủ. Nên có lọn cải xanh với ít gạo và cá khô, dì ba cho thêm nè. Mà cá khô ngon bá cháy bù chét đó nghen. Ăn vô cho có sức. Chứ thanh niên trai tráng cái chi mà ốm trơ xương như cò hương".